- VĂN MẪU LỚP 4 – VĂN TẢ ĐỒ VẬT: Tả đồ vật em thích
- VĂN MẪU LỚP 4 – VĂN TẢ ĐỒ VẬT: Tả cái thước kẻ của em
- VĂN MẪU LỚP 4 – VĂN TẢ ĐỒ VẬT: Tả cái bàn học ở lớp hoặc ở nhà của em
- VĂN MẪU LỚP 4 – VĂN TẢ ĐỒ VẬT: Tả cái trống trường em
- VĂN MẪU LỚP 4 – VĂN TẢ ĐỒ VẬT: Tả cây bút chì
- VĂN MẪU LỚP 4 – VĂN TẢ ĐỒ VẬT: Tả một món đồ chơi mà em yêu thích
- VĂN MẪU LỚP 4 – VĂN TẢ ĐỒ VẬT: Tả chiếc cặp sách của em
- VĂN MẪU LỚP 4 – VĂN TẢ ĐỒ VẬT: Tả ngôi nhà em ở
- VĂN MẪU LỚP 4 – VĂN TẢ ĐỒ VẬT: Tả một đồ vật trong nhà của em
- VĂN MẪU LỚP 4 – VĂN TẢ CÂY CỐI: Tả cây bóng mát em yêu thích
- VĂN MẪU LỚP 4 – VĂN TẢ CÂY CỐI: Tả cây hoa em yêu thích
- VĂN MẪU LỚP 4 – VĂN TẢ CÂY CỐI: Tả cây bàng
- VĂN MẪU LỚP 4 – VĂN TẢ ĐỒ VẬT: Tả cái bút máy em đang dùng
- VĂN MẪU LỚP 4 – VĂN TẢ CÂY CỐI: Tả cây phượng vĩ
- VĂN MẪU LỚP 4 – VĂN TẢ CÂY CỐI: Tả cây hoa hồng
- VĂN MẪU LỚP 4 – VĂN TẢ CÂY CỐI: Tả cây hoa đào ngày Tết
- VĂN MẪU LỚP 4 – VĂN TẢ CÂY CỐI: Tả cây chuối
- VĂN MẪU LỚP 4 – VĂN TẢ CÂY CỐI: Tả cây hoa gạo
- VĂN MẪU LỚP 4 – VĂN TẢ CÂY CỐI: Tả cây hoa mai
- VĂN MẪU LỚP 4 – VĂN TẢ CÂY CỐI: Tả cây cổ thụ
- VĂN MẪU LỚP 4 – VĂN TẢ CON VẬT: Ta con lợn
- VĂN MẪU LỚP 4 – VĂN TẢ CON VẬT: Tả con gà trống
- VĂN MẪU LỚP 4 – VĂN TẢ CON VẬT: Tả con mèo
- VĂN MẪU LỚP 4 – VĂN TẢ CON VẬT: Tả con chó
- VĂN MẪU LỚP 4 – VĂN TẢ CON VẬT: Tả con vật nuôi mà em yêu thích
- VĂN MẪU LỚP 4 – VĂN TẢ CON VẬT: Tả con vật trong vườn bách thú
- VĂN MẪU LỚP 4 – VĂN TẢ NGƯỜI: Tả bà của em
- VĂN MẪU LỚP 4 – VĂN TẢ NGƯỜI: Tả ông của em
- VĂN MẪU LỚP 4 – VĂN TẢ NGƯỜI: Tả mẹ của em
- VĂN MẪU LỚP 4 – VĂN TẢ NGƯỜI: Tả người thân em yêu quý nhất
- VĂN MẪU LỚP 4 – VĂN TẢ NGƯỜI: Tả em bé đang tập nói, tập đi
- VĂN MẪU LỚP 4 – VĂN TẢ NGƯỜI: Tả bạn thân của em
- VĂN MẪU LỚP 4 – VĂN TẢ NGƯỜI: Tả người bạn em mới quen:
- VĂN MẪU LỚP 4 – VĂN KỂ CHUYỆN: Viết thư kể về tình hình học tập của lớp em
- VĂN MẪU LỚP 4 – VĂN TẢ NGƯỜI: Tả bố của em
- VĂN MẪU LỚP 4 – VĂN TẢ NGƯỜI: Tả thầy cô giáo mà em yêu quý
- VĂN MẪU LỚP 4 – VĂN KỂ CHUYỆN: Kể lại câu chuyện Vua tàu thủy
- VĂN MẪU LỚP 4 – VĂN KỂ CHUYỆN: Kể câu chuyện Nỗi dằn vặt của An-drây-ca
- VĂN MẪU LỚP 4 – VĂN KỂ CHUYỆN: Kể câu chuyện về người có tấm lòng nhân hậu
- VĂN MẪU LỚP 4 – VĂN KỂ CHUYỆN: Kể câu chuyện về tính trung thực
- VĂN MẪU LỚP 4 – VĂN KỂ CHUYỆN: Kể một câu chuyện về sự đoàn kết, thương yêu bạn bè
Đề bài: Tả bố của em
Bài làm
Ông cha ta vẫn thường có câu “Công cha như núi Thái Sơn/ Nghĩa mẹ như nước trong nguồn chảy ra.” Công ơn sinh thành, dưỡng dục của cha, của mẹ to lớn, bao la như núi cao, như nước đầy. Và hẳn ai cũng thương yêu, quý trọng người cha của mình. Với tôi, ba không chỉ là một người cha, ba còn là một người thầy, một người bạn đặt biệt.
Ba tôi năm nay đã bước qua tuổi bốn mươi, nhưng trông ba còn rất trẻ trung, phong độ. Dáng người ba cân đối, thân hình khỏe khoắn. Làn da ngăm đen càng điểm thêm phần mạnh mẽ cho ba. Gương mặt của ba chữ điền, góc cạnh, trông rất cương nghị, điềm đạm. Vầng trán cao và chiếc mũi thẳng tắp, hơi phồng lộ rõ vẻ anh minh. Dù có gương mặt nghiêm nghị nhưng đôi mắt nâu đen của ba vẫn đầy ắp thương yêu. Đôi mắt ấy là nguồn động viên, an ủi, khích lệ mỗi khi tôi gặp những điều buồn vui trong cuộc sống. Tôi thích nhất khóe miệng hơi rộng của ba. Đôi môi khá dày, mỗi khi ba nở nụ cười, hàm răng trắng tinh lại lộ ra. Nụ cười ba rất tươi tắn nhờ chiếc răng khểnh duyên dáng.
Có lần, anh em tôi chơi ghép hình, rồi chạy đuổi nhau khắp phòng, không may, tôi bị ngã, dập trán xuống thành giường. Lúc ấy, tôi đau lắm bởi trán đã xước lớn và chảy máu. Nhưng chỉ dám kêu một tiếng rồi nín lặng vì sợ ba mắng. Em trai tôi thấy máu bèn chạy xuống gọi ba. Ba chạy lên, ánh mắt đầy lo lắng. Tôi sợ nên cứ dùng tay giữ vết thương và cúi mặt để sẵn sang chịu trận. Nhưng ba chỉ im lặng rồi vội mở ngăn kéo, lấy mấy dụng cụ để sơ cứu cho tôi. Ba là một chiến sĩ cảnh sát phòng cháy chữa cháy nên việc này có lẽ đơn giản với ba. Ba sát trùng vết thương rồi băng bó cẩn thận. Lúc này, tôi mới để ý, mái tóc ba giờ đã điểm những những sợi tóc bạc. Tôi bỗng thấy nao nao sợ bởi nghĩ ba chẳng mấy chốc mà già. Đúng lúc mẹ tôi về, em tôi kể lại câu chuyện. Mẹ bắt đầu la lớn nói anh em tôi nghịch ngợm. Tôi được đà đang đau, òa khóc. Bỗng, ba vòng đôi tay chắc khỏe ôm chặt lấy tôi vào lòng. Tôi lại càng nức nở trên đôi vai vạm vỡ ấy. Ba cười rồi vỗ vỗ lưng tôi âu yếm. Giờ tôi mới hiểu, ba không chỉ là một người nghiêm khắc mà ba còn rất tình cảm, rất thương yêu chúng tôi.
Gần chục năm qua, ba đã dìu dắt tôi từ những bước đi đầu tiên, dạy cho tôi những bài học đầu tiên và kể cho tôi nghe bao điều lí thú. Thật may mắn khi tôi có một người ba tuyệt vời như vậy. Tôi thầm hứa sẽ bớt nghịch ngợm, sẽ học hành chăm chỉ để không phụ lòng ba, để mái tóc ba còn xanh cùng năm tháng.