- VĂN MẪU LỚP 4 – VĂN TẢ ĐỒ VẬT: Tả đồ vật em thích
- VĂN MẪU LỚP 4 – VĂN TẢ ĐỒ VẬT: Tả cái thước kẻ của em
- VĂN MẪU LỚP 4 – VĂN TẢ ĐỒ VẬT: Tả cái bàn học ở lớp hoặc ở nhà của em
- VĂN MẪU LỚP 4 – VĂN TẢ ĐỒ VẬT: Tả cái trống trường em
- VĂN MẪU LỚP 4 – VĂN TẢ ĐỒ VẬT: Tả cây bút chì
- VĂN MẪU LỚP 4 – VĂN TẢ ĐỒ VẬT: Tả một món đồ chơi mà em yêu thích
- VĂN MẪU LỚP 4 – VĂN TẢ ĐỒ VẬT: Tả chiếc cặp sách của em
- VĂN MẪU LỚP 4 – VĂN TẢ ĐỒ VẬT: Tả ngôi nhà em ở
- VĂN MẪU LỚP 4 – VĂN TẢ ĐỒ VẬT: Tả một đồ vật trong nhà của em
- VĂN MẪU LỚP 4 – VĂN TẢ CÂY CỐI: Tả cây bóng mát em yêu thích
- VĂN MẪU LỚP 4 – VĂN TẢ CÂY CỐI: Tả cây hoa em yêu thích
- VĂN MẪU LỚP 4 – VĂN TẢ CÂY CỐI: Tả cây bàng
- VĂN MẪU LỚP 4 – VĂN TẢ ĐỒ VẬT: Tả cái bút máy em đang dùng
- VĂN MẪU LỚP 4 – VĂN TẢ CÂY CỐI: Tả cây phượng vĩ
- VĂN MẪU LỚP 4 – VĂN TẢ CÂY CỐI: Tả cây hoa hồng
- VĂN MẪU LỚP 4 – VĂN TẢ CÂY CỐI: Tả cây hoa đào ngày Tết
- VĂN MẪU LỚP 4 – VĂN TẢ CÂY CỐI: Tả cây chuối
- VĂN MẪU LỚP 4 – VĂN TẢ CÂY CỐI: Tả cây hoa gạo
- VĂN MẪU LỚP 4 – VĂN TẢ CÂY CỐI: Tả cây hoa mai
- VĂN MẪU LỚP 4 – VĂN TẢ CÂY CỐI: Tả cây cổ thụ
- VĂN MẪU LỚP 4 – VĂN TẢ CON VẬT: Ta con lợn
- VĂN MẪU LỚP 4 – VĂN TẢ CON VẬT: Tả con gà trống
- VĂN MẪU LỚP 4 – VĂN TẢ CON VẬT: Tả con mèo
- VĂN MẪU LỚP 4 – VĂN TẢ CON VẬT: Tả con chó
- VĂN MẪU LỚP 4 – VĂN TẢ CON VẬT: Tả con vật nuôi mà em yêu thích
- VĂN MẪU LỚP 4 – VĂN TẢ CON VẬT: Tả con vật trong vườn bách thú
- VĂN MẪU LỚP 4 – VĂN TẢ NGƯỜI: Tả bà của em
- VĂN MẪU LỚP 4 – VĂN TẢ NGƯỜI: Tả ông của em
- VĂN MẪU LỚP 4 – VĂN TẢ NGƯỜI: Tả mẹ của em
- VĂN MẪU LỚP 4 – VĂN TẢ NGƯỜI: Tả người thân em yêu quý nhất
- VĂN MẪU LỚP 4 – VĂN TẢ NGƯỜI: Tả em bé đang tập nói, tập đi
- VĂN MẪU LỚP 4 – VĂN TẢ NGƯỜI: Tả bạn thân của em
- VĂN MẪU LỚP 4 – VĂN TẢ NGƯỜI: Tả người bạn em mới quen:
- VĂN MẪU LỚP 4 – VĂN KỂ CHUYỆN: Viết thư kể về tình hình học tập của lớp em
- VĂN MẪU LỚP 4 – VĂN TẢ NGƯỜI: Tả bố của em
- VĂN MẪU LỚP 4 – VĂN TẢ NGƯỜI: Tả thầy cô giáo mà em yêu quý
- VĂN MẪU LỚP 4 – VĂN KỂ CHUYỆN: Kể lại câu chuyện Vua tàu thủy
- VĂN MẪU LỚP 4 – VĂN KỂ CHUYỆN: Kể câu chuyện Nỗi dằn vặt của An-drây-ca
- VĂN MẪU LỚP 4 – VĂN KỂ CHUYỆN: Kể câu chuyện về người có tấm lòng nhân hậu
- VĂN MẪU LỚP 4 – VĂN KỂ CHUYỆN: Kể câu chuyện về tính trung thực
- VĂN MẪU LỚP 4 – VĂN KỂ CHUYỆN: Kể một câu chuyện về sự đoàn kết, thương yêu bạn bè
Đề bài: Kể lại câu chuyện Nỗi dằn vặt của An- dray- ca bằng lời của cậu bé
Bài làm
Tôi tên là An-đrây-ca. Lúc lên 9 tuổi, tôi sống với mẹ và ông ngoại. Ông tôi ngày ấy đã 96 tuổi nên rất yếu. Mẹ thường xuyên phải ở nhà để chăm sóc ông.
Một buổi chiều, ông nói với mẹ tôi: “Bố khó thở lắm !…”. Mẹ liền bảo tôi đi mua thuốc. Tôi lo lắng nên nhanh nhẹn đi ngay, nhưng dọc đường lại gặp mấy đứa bạn đang chơi đá bóng và rủ tôi chơi cùng nên tôi quên mất mẹ đang chờ ở nhà, ông đang cần uống thuốc. Thế là tôi nhập cuộc. Chơi được một lúc, sực nhớ lời mẹ dặn, tôi vội chạy một mạch đến cửa hàng mua thuốc rồi mang về nhà.
Bước vào phòng ông nằm, tôi hoảng hốt thấy mẹ đang khóc nấc lên. Thì ra ông đã qua đời. Tôi ân hận tự trách: “Chỉ vì mình mải chơi bóng, mua thuốc về chậm mà ông chết”. Tôi oà khóc và kể hết mọi chuyện cho mẹ nghe. Mẹ an ủi:
– Không, con không có lỗi. Chẳng thuốc nào cứu nổi ông đâu, ông đã mất từ lúc con vừa ra khỏi nhà.
Nhưng tôi không nghĩ như vậy, chắc chắn do tôi ham chơi mà ông đã qua đời. Cả đêm đó, tôi ngồi nức nở dưới gốc cây táo do tay ông vun trồng. Cho tới bây giờ, tôi vẫn luôn tự dằn vặt bản thân, giá như mình mua thuốc về ngay thì ông ngoại còn sống thêm được vài năm nữa. Vì vậy, các bạn đừng nên ham chơi quên việc cần làm như tôi nhé!