Đề bài: Tả một đồ vật trong nhà em yêu thích

Bài làm

“Việt Nam đất nước ta ơi,

Mênh mông biển lúa đâu trời đẹp hơn.

Cánh cò bay lả dập dờn,

Mây mờ che đỉnh Trường Sơn sớm chiều.”

Nhắc đến dải đất hình chữ S thân thương là gợi nhắc biết bao địa danh, bao thắng cảnh, bao con người. Từ nhỏ, em đã được biết đến những vùng miền, địa danh đó qua tấm bản đồ Việt Nam treo ở phòng khách.

Bước vào cửa nhà em là tấm bản đồ sẽ hiện ra ngay trước mặt, bởi nó được đặt đối diện với cửa chính. Tấm bản đồ bằng hình chữ nhật treo dọc, to bằng cái bảng xanh trên lớp học. Ông em đã đóng nó trong một chiếc khung gỗ màu nâu sẫm. Trên bề mặt khung khắc họa những nét chạm trổ điêu luyện. Chiếc khung này đã kẹp giữ tấm bản đồ rất vững chắc. Thoáng nhìn, tấm bản đồ rực rỡ sắc màu. Đất nước Việt Nam được in đường viền đen đậm. Mỗi một tỉnh thành, người ta tinh tế chọn cho những màu riêng, nào vàng, nào xanh, nào nâu. Thủ đô Hà Nội màu đỏ tươi kèm theo ngôi sao vàng. Ngăn cách các tỉnh thành là đường đen nhạt. Phía bắc dải đất là đất nước Trung Quốc vàng nhạt rộng lớn. Phía tây có in lãnh thổ nước Lào, Thái Lan và Cam-pu-chia. Đặc biệt phía đông của dải đất chính là biển Đông với hai quần đảo Hoàng Sa và Trường Sa. Vùng biển được người ta in hình màu xanh. Chỉ cần nhìn ngắm tấm bản đồ thôi, chúng ta cũng có thể tưởng tượng ra cảnh sông nước mênh mông, xanh mát.

Ở góc dưới phía bên phải có một ô nhỏ hình vuông chú thích. Nhờ phần khung chú thích này, em đã biết cách tìm hiểu bản đồ, từ đó, em biết nhiều vùng núi, miền biển, con sông hay địa danh của đất nước ta. Hà Giang là nơi địa đầu của tổ quốc, mũi Cà Mau là điểm cuối cùng của nước ta ở phía Nam. Ôi! Đất nước ta vừa nhiều núi mà cũng lắm sông biết nhường nào! Đỉnh Phan – xi – păng cao vút mù sương, dãy Trường Sơn dài vời vợi, vùng núi dọc ven Tây Bắc và Bắc Trung Bộ. Các dòng sông được kí hiệu màu xanh, chúng ngoằn ngoèo uốn lượn như những chú rắn tí hon đang ưỡn mình trên mặt đất. Em thích nhất là đảo và bãi biển. Chỉ cần nhìn bản đồ, em biết mình đã được đặt chân tới những đâu. Em đã được tới đảo Phú Quốc ngoài biển Đông, được tới bãi biển Sầm Sơn, bãi biển Cửa Lò ở tận miền Trung. Ngày còn nhỏ, em thường thắc mắc tại sao trên bản đồ, khoảng cách từ Hà Nội tới những nơi du lịch gần như thế mà đi đường rất lâu. Hóa ra, bản đồ là hình ảnh thu nhỏ của đất nước mà thôi. Khi em tìm thấy khu vực Thành phố Đà Lạt, bà em bảo đó là thành phố mờ sương tuyệt đẹp và chính là nơi cô em đang sinh sống. Bà dặn em mau lớn để vào đó thăm cô và các em.

Thật tuyệt vời khi trong nhà em lại treo một tấm bản đồ đất nước Việt Nam. Có nó, cả dải đất chữ S như thu gọn trong tầm mắt. Nhìn bản đồ, hẳn ai cũng thấy yêu mảnh đất này đến lạ…