- VĂN MẪU LỚP 5 – VĂN TẢ NGƯỜI: Tả mẹ của em
- VĂN MẪU LỚP 5 – VĂN TẢ NGƯỜI: Tả hình ảnh của mẹ khi đang làm việc nhà
- VĂN MẪU LỚP 5 – VĂN TẢ NGƯỜI: Tả hình dáng và tính tình cô giáo đã dạy em những năm học trước
- VĂN MẪU LỚP 5 – VĂN TẢ NGƯỜI: Tả hoạt động đang giảng bài của cô giáo (thầy giáo) trong một tiết học
- VĂN MẪU LỚP 5 – VĂN TẢ NGƯỜI: Tả người thân trong gia đình mà em yêu quý nhất
- VĂN MẪU LỚP 5 – VĂN TẢ NGƯỜI: Tả ông, bà của em
- VĂN MẪU LỚP 5 – VĂN TẢ NGƯỜI: Tả bố của em
- VĂN MẪU LỚP 5 – VĂN TẢ NGƯỜI: Tả người bạn thân của em
- VĂN MẪU LỚP 5 – VĂN TẢ NGƯỜI: Tả một nhân vật trong truyện em đã đọc
- VĂN MẪU LỚP 5 – VĂN TẢ CẢNH: Tả cảnh đẹp quê hương em
- VĂN MẪU LỚP 5 – VĂN TẢ CẢNH: Tả cảnh khu vườn vào buổi sáng sớm
- VĂN MẪU LỚP 5 – VĂN TẢ CẢNH: Tả cảnh ngôi trường thân yêu của em nhiều năm qua
- VĂN MẪU LỚP 5 – VĂN TẢ CẢNH: Tả cánh đồng lúa
- VĂN MẪU LỚP 5 – VĂN TẢ CẢNH: Tả lớp học của em
- VĂN MẪU LỚP 5 – VĂN TẢ CẢNH: Tả cảnh biển vào buổi sáng sớm
- VĂN MẪU LỚP 5 – VĂN TẢ CẢNH: Tả cơn mưa
- VĂN MẪU LỚP 5 – VĂN TẢ CẢNH: Tả ngôi nhà em ở
- VĂN MẪU LỚP 5 – VĂN TẢ CẢNH: Tả con đường từ nhà tới trường
- VĂN MẪU LỚP 5 – VĂN TẢ CÂY CỐI: Tả cây phượng vĩ
- VĂN MẪU LỚP 5 – VĂN TẢ CÂY CỐI: Tả một loài hoa em thích
- VĂN MẪU LỚP 5 – VĂN TẢ CÂY CỐI: Tả cây hoa đào hoặc cây hoa mai
- VĂN MẪU LỚP 5 – VĂN TẢ CÂY CỐI: Tả cây hoa hồng
- VĂN MẪU LỚP 5 – VĂN TẢ CÂY CỐI: Tả cây cổ thụ
- VĂN MẪU LỚP 5 – VĂN TẢ CÂY CỐI: Tả cây có bóng mát
- VĂN MẪU LỚP 5 – VĂN TẢ CÂY CỐI: Tả cây ăn quả mà em thích
- VĂN MẪU LỚP 5 – VĂN TẢ CÂY CỐI: Tả vườn cây vào buổi sớm đẹp trời
- VĂN MẪU LỚP 5 – VĂN TẢ CÂY CỐI: Tả cây xoài
- VĂN MẪU LỚP 5 – VĂN KỂ CHUYỆN: Kể lại kỉ niệm đáng nhớ với thầy/ cô giáo của em
- VĂN MẪU LỚP 5 – VĂN KỂ CHUYỆN: Kể một kỉ niệm khó quên về tình bạn
- VĂN MẪU LỚP 5 – VĂN KỂ CHUYỆN: Kể lại một câu chuyện cổ tích theo lời kể của nhân vật trong câu chuyện
- VĂN MẪU LỚP 5 – VĂN KỂ CHUYỆN: Kể về kì nghỉ hè đáng nhớ nhất của em
- VĂN MẪU LỚP 5 – VĂN KỂ CHUYỆN: Kể về chuyến đi dã ngoại thú vị nhất của em
- VĂN MẪU LỚP 5 – VĂN KỂ CHUYỆN: Kể lại kỉ niệm ngày đầu tiên đi học của em
- VĂN MẪU LỚP 5 – VĂN KỂ CHUYỆN: Kể kỉ niệm đáng nhớ nhất với người thân trong gia đình em
- VĂN MẪU LỚP 5 – VĂN KỂ CHUYỆN: Kể về ngày hội trên quê hương em
- VĂN MẪU LỚP 5 – VĂN TẢ CON VẬT: Tả con vật mà em yêu thích
- VĂN MẪU LỚP 5 – VĂN TẢ CON VẬT: Tả con vật nuôi trong nhà em
- VĂN MẪU LỚP 5 – VĂN TẢ CON VẬT: Tả con gà trống
- VĂN MẪU LỚP 5 – VĂN TẢ CON VẬT: Tả con chó
- VĂN MẪU LỚP 5 – VĂN TẢ CON VẬT: Tả con mèo nhà em
- VĂN MẪU LỚP 5 – VĂN TẢ CON VẬT: Tả một con vật trong vườn thú
- VĂN MẪU LỚP 5 – VĂN TẢ ĐỒ VẬT: Tả cái đồng hồ báo thức
- VĂN MẪU LỚP 5 – VĂN TẢ ĐỒ VẬT: Tả một đồ vật trong nhà em yêu thích
- VĂN MẪU LỚP 5 – VĂN TẢ ĐỒ VẬT: Tả một đồ vật trong viện bảo tàng hoặc trong nhà truyền thống mà em có dịp quan sát
- VĂN MẪU LỚP 5 – VĂN TẢ ĐỒ VẬT: Tả đồ vật gắn bó với em
- VĂN MẪU LỚP 5 – VĂN TẢ ĐỒ VẬT: Tả món quà có ý nghĩa với em
- VĂN MẪU LỚP 5 – VĂN TẢ ĐỒ VẬT: Tả cây bút máy
Đề bài: Kể lại một câu chuyện cổ tích theo lời kể của nhân vật trong câu chuyện
Bài làm
“Bống bống bang bang
Lên ăn cơm vàng, cơm bạc nhà ta
Chớ ăn cơm hẩm cháo hoa nhà người”
Tôi vừa cho cất tiếng gọi vừa ngó nghiêng xem Bống ở đâu. Nàng ta quẫy đuôi ngoi lên mặt nước, đớp nhanh những hạt cơm tôi vừa thả xuống. Nhìn Bống ăn, bao nhiêu mỏi mệt trong tôi tan biến hết.
Tôi là Tấm. Mẹ tôi mất sớm nên tôi sống với cha và dì. Chẳng may, cha tôi cũng bỏ tôi đi để lại tôi giữa dòng đời vất vả. Tôi có người em gái cùng cha khác mẹ, là Cám. Hằng ngày, tôi làm lụng vất vả từ thái khoai, vớt bèo, chăn trâu, gánh nước thì em Cám chỉ ăn trắng mặc trơn, suốt ngày quanh quẩn ở nhà. Nhưng chẳng thể ganh tị, tôi đành gắng làm hết công việc của mình. Tôi có được Bống là nhờ ông Bụt tóc bạc râu trắng chỉ cho. Hôm đó, dì đưa cho chị em tôi hai chiếc giỏi và hẹn, ai bắt được đầy giỏi thì thưởng cái yếm đỏ. Bấy lâu nay, tôi chỉ mặc quần áo cũ, nay nghe thấy yếm đỏ tôi mừng lắm. Ra đồng, tôi mò cua bắt ốc thật nhanh chỉ mong về nhà nhận thưởng. Lúc về, em Cám bảo tôi: “Chị Tấm ở chị Tấm! Đầu chị lấm, chị hụp cho sâu, kẻo về mẹ mắng.” Tôi bèn xuống ao, lội ra chỗ sâu để tắm rửa mà nào ngờ rằng Cám ở trên bờ đã trút hết tôm cá từ giỏi tôi sang giỏ nó. Lên bờ, tôi thấy chiếc giỏ chẳng còn gì, chỉ biết ôm mặt khóc hu hu. Bỗng, Bụt hiện lên hỏi chuyện, tôi kể lể sự tình. Bụt bảo tôi nhìn xem trong giỏ còn gì nữa không. Tôi thấy một con cá bống, Bụt dặn dò tôi cách chăm sóc Bống rồi biến mất.
Từ đó, tôi có Bống làm bạn. Nhưng cũng không thể ngờ, mẹ con dì ghẻ đã tìm cách ăn thịt nó. Khi đi chăn trâu về, tôi không thấy Bống ngoi lên mặt nước nữa, chỉ thấy một cục máu nổi lên. Tôi lại òa khóc. Như nghe thấy tiếng khóc, Bụt lại hiện lên bảo tôi tìm xương gà, bỏ vào lọ và chôn dưới chân giường. Tôi làm theo lời Bụt dặn.
Ít lâu sau, nhà vua mở hội trong mấy ngày đêm. Ai ai cũng nô nức đi trẩy hội. Mẹ con dì ghẻ cũng xúng xính quần là áo lượt để đi xem. Thấy tôi muốn đi, mụ dì ghẻ trộn một đấu thóc với một đấu gạo, bảo tôi hặt hết mới được đi. Khi hai mẹ con dì đã đi, tôi thấy tủi hờn nên òa khóc. Bụt lại hiện lên hỏi chuyện rồi nhờ đàn chim sẻ sà xuống nhặt giúp. Bụt bảo tôi đi đào bốn lọ xương Bống ở chân giường. Tôi vô cùng ngạc nhiên và vui mừng khi mỗi một chiếc lọ lại biến thành những thứ đẹp đẽ mà tôi vẫn thầm ao ước. Vì mong dự hội, tôi đã đánh rơi một chiếc giày xuống nước. Khi đến hội, thấy mọi người đang xúm vào vẻ đông vui. Tôi tiến tới, thì ra họ đang tranh nhau thử chiếc giày tôi vừa làm rơi. Tôi cũng thấy cả mẹ con dì đang ướm thử. Tôi đi vào, xỏ chiếc giày vào chân và bỏ nốt chiếc giày kia. Vui ngạc nhiên rồi mừng rỡ, mọi người vỗ tay khen tấm tắc.
Từ đó, tôi trở thành hoàng hậu. Nhưng có lẽ, cuộc sống của tôi lại gặp thêm muôn vàn thử thách. Ngày giỗ cha, dì bảo tôi trèo lên cây cau để hái cau. Tôi leo tít lên ngọn thì dì vung tay đẵn gốc. Tôi ngã xuống ao mà chết. May thay, Bụt lại biến tôi thành một chú chim vàng anh có giọng hót ngọt ngào, lanh lảnh. Tôi bay về cung thì biết Cám đã vào cung. Nhà vua vẻ mặt rầu rĩ, chẳng buồn ăn uống. Tôi liền sà xuống tay áo chàng để bầu bạn. Dì ghẻ bày cách cho Cám bắt vàng anh làm thịt. Tôi lại hóa thân thành một cây xoan đào xanh ngát rợp bóng để che mát cho nhà vua. Dì ghẻ và Cám lại chặt xoan đào để làm khung cửi. Lúc này, tôi uất ức quá nên cất tiếng đe dọa Cám. Cám có vẻ sợ sệt nhưng rồi lại đốt khung cửi. Chỗ tro khung cửi mọc lên một cây thị cao lớn. Tôi được ẩn náu trong quả thị. Bà cụ qua đường ngả bị ra vẫy gọi, tôi liền rụng xuống. Tôi âm thầm bước ra, nấu cơm, dọn nhà cho bà rồi lại bước vào quả thị vì sợ bị phát hiện. Một hôm, bị bà bắt gặp nên tôi không thể chui lại vỏ thị nữa. Thật may mắn khi một hôm, nhà vua đi ngang qua, nhận ra miếng trầu têm cánh phượng quen thuộc của tôi. Tôi gặp lại nhà vua trong niềm vui mừng khôn xiết.
Tôi trở về cung trong sự ngỡ ngàng của mẹ con dì ghẻ. Cám tò mò hỏi tôi sao lại vẫn xinh như thế, tôi bèn bày cách cho Cám, nhưng thực chất để trừng trị kẻ đã năm lần bảy lượt giết mình. Cảm nhảy xuống hố, quân lính dội nước sôi và chết. Nghe đâu, khi nghe tin con gái chết, dì tôi cũng lăn đùng ra chết. Có lẽ, đó là cái kết của những con người tàn độc.