- VĂN MẪU LỚP 5 – VĂN TẢ NGƯỜI: Tả mẹ của em
- VĂN MẪU LỚP 5 – VĂN TẢ NGƯỜI: Tả hình ảnh của mẹ khi đang làm việc nhà
- VĂN MẪU LỚP 5 – VĂN TẢ NGƯỜI: Tả hình dáng và tính tình cô giáo đã dạy em những năm học trước
- VĂN MẪU LỚP 5 – VĂN TẢ NGƯỜI: Tả hoạt động đang giảng bài của cô giáo (thầy giáo) trong một tiết học
- VĂN MẪU LỚP 5 – VĂN TẢ NGƯỜI: Tả người thân trong gia đình mà em yêu quý nhất
- VĂN MẪU LỚP 5 – VĂN TẢ NGƯỜI: Tả ông, bà của em
- VĂN MẪU LỚP 5 – VĂN TẢ NGƯỜI: Tả bố của em
- VĂN MẪU LỚP 5 – VĂN TẢ NGƯỜI: Tả người bạn thân của em
- VĂN MẪU LỚP 5 – VĂN TẢ NGƯỜI: Tả một nhân vật trong truyện em đã đọc
- VĂN MẪU LỚP 5 – VĂN TẢ CẢNH: Tả cảnh đẹp quê hương em
- VĂN MẪU LỚP 5 – VĂN TẢ CẢNH: Tả cảnh khu vườn vào buổi sáng sớm
- VĂN MẪU LỚP 5 – VĂN TẢ CẢNH: Tả cảnh ngôi trường thân yêu của em nhiều năm qua
- VĂN MẪU LỚP 5 – VĂN TẢ CẢNH: Tả cánh đồng lúa
- VĂN MẪU LỚP 5 – VĂN TẢ CẢNH: Tả lớp học của em
- VĂN MẪU LỚP 5 – VĂN TẢ CẢNH: Tả cảnh biển vào buổi sáng sớm
- VĂN MẪU LỚP 5 – VĂN TẢ CẢNH: Tả cơn mưa
- VĂN MẪU LỚP 5 – VĂN TẢ CẢNH: Tả ngôi nhà em ở
- VĂN MẪU LỚP 5 – VĂN TẢ CẢNH: Tả con đường từ nhà tới trường
- VĂN MẪU LỚP 5 – VĂN TẢ CÂY CỐI: Tả cây phượng vĩ
- VĂN MẪU LỚP 5 – VĂN TẢ CÂY CỐI: Tả một loài hoa em thích
- VĂN MẪU LỚP 5 – VĂN TẢ CÂY CỐI: Tả cây hoa đào hoặc cây hoa mai
- VĂN MẪU LỚP 5 – VĂN TẢ CÂY CỐI: Tả cây hoa hồng
- VĂN MẪU LỚP 5 – VĂN TẢ CÂY CỐI: Tả cây cổ thụ
- VĂN MẪU LỚP 5 – VĂN TẢ CÂY CỐI: Tả cây có bóng mát
- VĂN MẪU LỚP 5 – VĂN TẢ CÂY CỐI: Tả cây ăn quả mà em thích
- VĂN MẪU LỚP 5 – VĂN TẢ CÂY CỐI: Tả vườn cây vào buổi sớm đẹp trời
- VĂN MẪU LỚP 5 – VĂN TẢ CÂY CỐI: Tả cây xoài
- VĂN MẪU LỚP 5 – VĂN KỂ CHUYỆN: Kể lại kỉ niệm đáng nhớ với thầy/ cô giáo của em
- VĂN MẪU LỚP 5 – VĂN KỂ CHUYỆN: Kể một kỉ niệm khó quên về tình bạn
- VĂN MẪU LỚP 5 – VĂN KỂ CHUYỆN: Kể lại một câu chuyện cổ tích theo lời kể của nhân vật trong câu chuyện
- VĂN MẪU LỚP 5 – VĂN KỂ CHUYỆN: Kể về kì nghỉ hè đáng nhớ nhất của em
- VĂN MẪU LỚP 5 – VĂN KỂ CHUYỆN: Kể về chuyến đi dã ngoại thú vị nhất của em
- VĂN MẪU LỚP 5 – VĂN KỂ CHUYỆN: Kể lại kỉ niệm ngày đầu tiên đi học của em
- VĂN MẪU LỚP 5 – VĂN KỂ CHUYỆN: Kể kỉ niệm đáng nhớ nhất với người thân trong gia đình em
- VĂN MẪU LỚP 5 – VĂN KỂ CHUYỆN: Kể về ngày hội trên quê hương em
- VĂN MẪU LỚP 5 – VĂN TẢ CON VẬT: Tả con vật mà em yêu thích
- VĂN MẪU LỚP 5 – VĂN TẢ CON VẬT: Tả con vật nuôi trong nhà em
- VĂN MẪU LỚP 5 – VĂN TẢ CON VẬT: Tả con gà trống
- VĂN MẪU LỚP 5 – VĂN TẢ CON VẬT: Tả con chó
- VĂN MẪU LỚP 5 – VĂN TẢ CON VẬT: Tả con mèo nhà em
- VĂN MẪU LỚP 5 – VĂN TẢ CON VẬT: Tả một con vật trong vườn thú
- VĂN MẪU LỚP 5 – VĂN TẢ ĐỒ VẬT: Tả cái đồng hồ báo thức
- VĂN MẪU LỚP 5 – VĂN TẢ ĐỒ VẬT: Tả một đồ vật trong nhà em yêu thích
- VĂN MẪU LỚP 5 – VĂN TẢ ĐỒ VẬT: Tả một đồ vật trong viện bảo tàng hoặc trong nhà truyền thống mà em có dịp quan sát
- VĂN MẪU LỚP 5 – VĂN TẢ ĐỒ VẬT: Tả đồ vật gắn bó với em
- VĂN MẪU LỚP 5 – VĂN TẢ ĐỒ VẬT: Tả món quà có ý nghĩa với em
- VĂN MẪU LỚP 5 – VĂN TẢ ĐỒ VẬT: Tả cây bút máy
Đề bài: Tả con vật mà em yêu thích
Bài làm
Ngày còn bé thơ, chắc ai cũng từng nghe những lời ca nhí nhảnh “Tập tầm vông. Con công hay múa. Nó múa làm sao. Nó rụt cổ vào. Nó xòe cánh ra…” Những điệu rụt cổ vào, xòe cánh ra luôn được chú công thể hiện để tỏ vẻ bảnh bao, oai phong.
Chú công to gần bằng đà điểu, nhưng chú ta đỏm dáng hơn bởi khoác trên mình một bộ cánh lỗng lẫy, rực rỡ sắc màu. Đầu và thân chú công xanh biêng biếc, mượt mà và óng ánh. Đầu công thon nhỏ, ngẩng cao kiêu hãnh như một chiếc móc lộn ngược. Mũi của chiếc móc ấy chính là cái mỏ trăng trắng nhọt hoắt của chú. Mỗi khi ăn, chiếc mỏ mổ từng nhát mạnh bạo. Trên đỉnh đầu, chú ta đội một chiếc vương miện màu xanh duyên dáng. Chiếc vương miện này chính là cái mào. Chiếc mào đi cùng với đôi mắt đen tuyền, sắc sảo tạo nên vẻ mạnh mẽ, quyền lực của chú công. Lưng công hòa quyện đủ thứ màu, mảng giữa xanh cốm, hai mảng cánh tim tím xen giữa những đốm xanh biếc. Có lẽ, chiếc đuôi dài thướt tha, mềm mại chính là điểm thu hút ánh nhìn nhất ở chú công. Khi xếp lại, trông chiếc đuôi này như tà váy duyên dáng của người thiếu nữ. Nhưng chú xòe rộng ra, chiếc tà váy bỗng chốc biến thành một cái quạt lớn có đính muôn viên ngọc bích lóng lánh. Ôi mới rực rỡ làm sao! Ông mặt trời thật biết cách điểm tô cho sắc đẹp chú công khi gửi những tia nắng vàng tươi xuống, rọi chiếu vào chiếc đuôi khiến chú ta tỏa sáng lấp lánh hơn bất cứ loài chim nào. Phải chăng ông cũng muốn chiêm ngưỡng vẻ đẹp tuyệt hảo của chú?
Như hiểu được vẻ đẹp của mình, chú công lúc nào cũng bước những bước kiêu hãnh trên đôi chân thon dài, thanh mảnh. Mỗi khi thấy ai đó để mắt tới mình, chú công lại múa điệu múa quen thuộc “ xòe cánh ra”. Chú xoay người, khẽ nghiêng nghiêng rồi xòe đôi cánh tuyệt đẹp, bước qua bước lại. Chẳng thể cưỡng lại ánh nhìn, mọi người đều trầm trồ khen ngợi điệu múa của chú. Chú cũng không ngần ngại trình diễn điệu múa này khi thoáng thấy một nàng công đi qua. Dưới ánh nắng, chú ta lại thêm phần hào nhoáng và quyến rũ.
Tạo hóa thật diệu kì khi ban tặng cho chú công một bộ y phục lỗng lẫy đến vậy. Có lẽ vì thế mà loài công là hoa vương sắc đẹp của họ hàng nhà chim.