- VĂN MẪU LỚP 5 – VĂN TẢ NGƯỜI: Tả mẹ của em
- VĂN MẪU LỚP 5 – VĂN TẢ NGƯỜI: Tả hình ảnh của mẹ khi đang làm việc nhà
- VĂN MẪU LỚP 5 – VĂN TẢ NGƯỜI: Tả hình dáng và tính tình cô giáo đã dạy em những năm học trước
- VĂN MẪU LỚP 5 – VĂN TẢ NGƯỜI: Tả hoạt động đang giảng bài của cô giáo (thầy giáo) trong một tiết học
- VĂN MẪU LỚP 5 – VĂN TẢ NGƯỜI: Tả người thân trong gia đình mà em yêu quý nhất
- VĂN MẪU LỚP 5 – VĂN TẢ NGƯỜI: Tả ông, bà của em
- VĂN MẪU LỚP 5 – VĂN TẢ NGƯỜI: Tả bố của em
- VĂN MẪU LỚP 5 – VĂN TẢ NGƯỜI: Tả người bạn thân của em
- VĂN MẪU LỚP 5 – VĂN TẢ NGƯỜI: Tả một nhân vật trong truyện em đã đọc
- VĂN MẪU LỚP 5 – VĂN TẢ CẢNH: Tả cảnh đẹp quê hương em
- VĂN MẪU LỚP 5 – VĂN TẢ CẢNH: Tả cảnh khu vườn vào buổi sáng sớm
- VĂN MẪU LỚP 5 – VĂN TẢ CẢNH: Tả cảnh ngôi trường thân yêu của em nhiều năm qua
- VĂN MẪU LỚP 5 – VĂN TẢ CẢNH: Tả cánh đồng lúa
- VĂN MẪU LỚP 5 – VĂN TẢ CẢNH: Tả lớp học của em
- VĂN MẪU LỚP 5 – VĂN TẢ CẢNH: Tả cảnh biển vào buổi sáng sớm
- VĂN MẪU LỚP 5 – VĂN TẢ CẢNH: Tả cơn mưa
- VĂN MẪU LỚP 5 – VĂN TẢ CẢNH: Tả ngôi nhà em ở
- VĂN MẪU LỚP 5 – VĂN TẢ CẢNH: Tả con đường từ nhà tới trường
- VĂN MẪU LỚP 5 – VĂN TẢ CÂY CỐI: Tả cây phượng vĩ
- VĂN MẪU LỚP 5 – VĂN TẢ CÂY CỐI: Tả một loài hoa em thích
- VĂN MẪU LỚP 5 – VĂN TẢ CÂY CỐI: Tả cây hoa đào hoặc cây hoa mai
- VĂN MẪU LỚP 5 – VĂN TẢ CÂY CỐI: Tả cây hoa hồng
- VĂN MẪU LỚP 5 – VĂN TẢ CÂY CỐI: Tả cây cổ thụ
- VĂN MẪU LỚP 5 – VĂN TẢ CÂY CỐI: Tả cây có bóng mát
- VĂN MẪU LỚP 5 – VĂN TẢ CÂY CỐI: Tả cây ăn quả mà em thích
- VĂN MẪU LỚP 5 – VĂN TẢ CÂY CỐI: Tả vườn cây vào buổi sớm đẹp trời
- VĂN MẪU LỚP 5 – VĂN TẢ CÂY CỐI: Tả cây xoài
- VĂN MẪU LỚP 5 – VĂN KỂ CHUYỆN: Kể lại kỉ niệm đáng nhớ với thầy/ cô giáo của em
- VĂN MẪU LỚP 5 – VĂN KỂ CHUYỆN: Kể một kỉ niệm khó quên về tình bạn
- VĂN MẪU LỚP 5 – VĂN KỂ CHUYỆN: Kể lại một câu chuyện cổ tích theo lời kể của nhân vật trong câu chuyện
- VĂN MẪU LỚP 5 – VĂN KỂ CHUYỆN: Kể về kì nghỉ hè đáng nhớ nhất của em
- VĂN MẪU LỚP 5 – VĂN KỂ CHUYỆN: Kể về chuyến đi dã ngoại thú vị nhất của em
- VĂN MẪU LỚP 5 – VĂN KỂ CHUYỆN: Kể lại kỉ niệm ngày đầu tiên đi học của em
- VĂN MẪU LỚP 5 – VĂN KỂ CHUYỆN: Kể kỉ niệm đáng nhớ nhất với người thân trong gia đình em
- VĂN MẪU LỚP 5 – VĂN KỂ CHUYỆN: Kể về ngày hội trên quê hương em
- VĂN MẪU LỚP 5 – VĂN TẢ CON VẬT: Tả con vật mà em yêu thích
- VĂN MẪU LỚP 5 – VĂN TẢ CON VẬT: Tả con vật nuôi trong nhà em
- VĂN MẪU LỚP 5 – VĂN TẢ CON VẬT: Tả con gà trống
- VĂN MẪU LỚP 5 – VĂN TẢ CON VẬT: Tả con chó
- VĂN MẪU LỚP 5 – VĂN TẢ CON VẬT: Tả con mèo nhà em
- VĂN MẪU LỚP 5 – VĂN TẢ CON VẬT: Tả một con vật trong vườn thú
- VĂN MẪU LỚP 5 – VĂN TẢ ĐỒ VẬT: Tả cái đồng hồ báo thức
- VĂN MẪU LỚP 5 – VĂN TẢ ĐỒ VẬT: Tả một đồ vật trong nhà em yêu thích
- VĂN MẪU LỚP 5 – VĂN TẢ ĐỒ VẬT: Tả một đồ vật trong viện bảo tàng hoặc trong nhà truyền thống mà em có dịp quan sát
- VĂN MẪU LỚP 5 – VĂN TẢ ĐỒ VẬT: Tả đồ vật gắn bó với em
- VĂN MẪU LỚP 5 – VĂN TẢ ĐỒ VẬT: Tả món quà có ý nghĩa với em
- VĂN MẪU LỚP 5 – VĂN TẢ ĐỒ VẬT: Tả cây bút máy
Đề bài: Tả con gà trống
Bài làm
Con gì mào đỏ
Gáy ò ó o
Từ sáng tinh sương
Gọi người thức giấc?
Các bạn đều biết đó chính là chú gà trống bảnh bao, đỏm dáng đúng không?
Chao ôi! Bộ cánh của chú gà trống mới lộng lẫy làm sao! Chú gà ta to bằng cái ấm đun nước, nhưng không giống chiếc ấm cứng chắc đâu, thân gà mềm mại, óng mượt như một cục bông nhiều màu sắc. Chú lúc nào cũng xuất hiện với dáng vẻ oai vệ của người đầu đàn.
Cái đầu thon nhỏ cùng đôi mắt nhỏ xíu của chú gà lúc nào cũng lắc lư để ngó nghiêng khắp phía. Chiếc mỏ nhọn hoắt không chỉ để mổ thức ăn mà còn để chống chọi với những đối thủ. Điểm thu hút ánh nhìn nhất và cũng là điều mà chú gà tự hào nhất chính là chiếc mào. Chiếc mào be bé với hình rang cưa ở đầu, đỏ chót như một chiếc vương miện. Chú gà thường nghiêng đầu chắc cũng để khoe chiếc vương miện duyên dáng này với những cô gà mái đây mà. Chú còn vỗ vỗ đôi cánh để tạo ấn tượng. Mỗi khi xòe cánh, bộ lông mềm mượt của gà bỗng trở nên đẹp mắt. Bộ lông như một chiếc áo choàng được thêu dệt bởi nhiều màu sắc khác nhau. Phần lông vàng tươi trùm kín cổ. Hai bên cánh, lông gà nâu đen bóng bẩy. Trên lưng là những chiếc lông cam đỏ rực rỡ. Chiếc đuôi đen óng ả, dài thườn thượt so với thân gà chẳng khác nào chiếc chổi lông mềm mượt. Đôi chân gà manh mai trong đôi tất vàng nâu. Những ngón chân gầy xương nhưng bước đi hay bới thức ăn một cách nhanh nhẹn.
Bỗng, chú gà vỗ cánh bay lên trên nóc đống rơm ở góc sân. Đôi cánh đen óng xòe rộng, chao nghiêng trong gió. Chú khẽ “ọ” một tiếng lấy hơi rồi cất vang ò ó o liên hồi. Tiếng gà gáy vang rộn, truyền lanh lảnh đi muôn nơi. Mỗi sáng, cứ thanh âm này cất lên là người dân tỉnh giấc sau đêm dài để đón chào ngày mới. Những nàng gà mái phía dưới thích thú ngước nhìn rồi hưởng ứng bằng những tràng cục ta cục tác không ngớt. Hóa ra, chàng trống nhà ta đang làm dáng với lũ gà mái. Anh chàng này thật biết cách thu hút đối phương.
“Ò ó o ò” – Chắc hẳn ai cũng được lớn lên trong lời dạy của bà, của mẹ rằng đó là tiếng của chú gà gáy sáng. Khi nghe âm thanh đó là biết rằng mình đang thức giấc ở một vùng quê thanh bình yên ả, với buổi sáng trong lành cùng tiếng gà rộn vang.