So sánh yếu tố kì ảo trong Chuyện chức phán sự đền Tản Viên và Thạch Sanh

So sánh yếu tố kì ảo trong Chuyện chức phán sự đền Tản Viên và Thạch Sanh

So sánh yếu tố kì ảo trong Chuyện chức phán sự đền Tản Viên và Thạch Sanh

Đề bài: So sánh yếu tố kì ảo trong “Chuyện chức phán sự đền Tản Viên” của Nguyễn Dữ với yếu tố kì ảo trong truyện cổ tích “Thạch Sanh”

So sánh yếu tố kì ảo trong Chuyện chức phán sự đền Tản Viên và Thạch Sanh – mẫu 1

Tuy là hai tác phẩm khác thể loại nhưng những yếu tố kì ảo trong truyện cổ tích Thạch Sanh và Chuyện chức phán sự đền Tản Viên có những nét tương đồng.

Đầu tiên ta thấy một cách rõ ràng mô típ về thế giới thần linh, ma quỷ – nơi có những thế lực siêu nhiên mang nhiều sức mạnh vượt quá con người. Ở thế giới đó, vong hồn vẫn tồn tại sau khi chết và giao tiếp với con người dương gian. Với mô típ này đã tạo nên một thế giới kì bí, ẩn chứa những bí ẩn của siêu nhiên. Đó cũng chính là điểm cuốn hút và hấp dẫn người đọc để khai phá và tăng sức hấp dẫn của chuyện kể.

Điểm tương đồng thứ hai chính là sự gặp gỡ giữa dương gian và thế giới thần linh kì bí. Ấy là ở thế giới thần linh cũng có sự phân chia Thiện – Ác. Ta bắt gặp trong Chuyện chức phán sự đền Tản Viên một Diêm Vương uy nghi, luôn công bằng và đứng về lẽ phải, một thổ công hiền hậu, có công với đất nước, luôn mong muốn đưa đến phúc đức cho nhân dân. Còn trong Thạch Sanh đó là vị Ngọc Hoàng sáng suốt và đầy lòng trắc ẩn, khi đã ban xuống cho đôi vợ chồng hiền hậu, tốt bụng nhưng tuổi đã già mãi chưa có con. Ngọc Hoàng đã chấp nhận để con trai của mình, đường đường là một vị thái tử nhưng xuống hạ giới để làm con trai của đôi vợ chồng kia. Quả là một món quà trời ban !. Bên cạnh đó cũng có không ít yêu ma, quỷ quái cũng có phép thần thông như chằn tinh, đại bàng thần trong Thạch Sanh, hay các quan ăn hối lộ dưới Minh ti, viên bách hộ họ Thôi trong Chuyện chức phán sự đền Tản Viên. Thông qua việc xây dựng nhân vật có ác, có thiện, tác giả muốn gửi gắm thông điệp ẩn sâu trong thế giới thần linh chính là đại diện cho thế giới dương gian đang tồn tại.

Giữa hai câu chuyện còn có sự tương đồng về quan niệm cái ác khó bị triệt tiêu. Thông qua yếu tố kì ảo, hai câu chuyện đã thể hiện sự tồn tại dai dẳng của cái ác. Như trong Thạch Sanh hồn ma của chằn tinh và đại bàng vẫn luôn bám lấy và hãm hại Thạch Sanh. Còn trong Chuyện chức phán sự đền Tản Viên là sự hoành hành tác quái bao năm của viên bách hộ họ Thôi dưới trướng là thần đền ban phúc lộc. Thông qua việc thể hiện cái ác khó bị triệt tiêu để nhằm tôn lên vinh quang chiến thắng của cái thiện, là một cuộc đấu tranh gian khó nhưng cuối cùng cái thiện vẫn chiến thắng vẻ vang.

          Bên cạnh những điểm tương đồng, yếu tố kì ảo và giá trị của chúng cũng có sự khác biệt giữa truyện cổ tích Thạch Sanh và Chuyện chức phán sự đền Tản Viên.

Đầu tiên, trong Thạch Sanh các yếu tố thần kì tham gia vào cốt truyện để giúp đỡ những nhân vật bất hạnh và tiếp thêm sức mạnh cho người đứng ra bảo vệ cái thiện còn trong Chuyện chức phán sự đền Tản Viên, yếu tố thần kì là nơi để thể hiện tính cách nhân vật. Cụ thể trong Thạch Sanh, nhân vật Thạch Sanh được Ngọc Hoàng sai tiên ông dạy đủ thứ võ nghệ cao cường và mọi phép thần thông, chính điều đó đã giúp cho Thạch Sanh có thể giành chiến thắng về sau. Tuy nhiên trong Chuyện chức phán sự đền Tản Viên, nhân vật Tử Văn chỉ là một người bình thường, về sau dẫu có sự giúp sức là lời trình của thổ công làm chứng cho những lời nói của Tử Văn với Diêm Vương nhưng không là phần quyết định. Mọi việc vẫn ở chính con người Tử Văn gan trường, dám đối mặt với cái chết để bảo vệ cái thiện, lẽ công bằng. Như vậy có thể thấy, ở truyện cổ tích là nơi nhân dân gửi gắm ước mơ nên câu chuyện sẽ mang nặng vai trò của yếu tố kì ảo hơn.

Thêm nữa, yếu tố kì ảo góp phần đề cao nhân vật, xây dựng hình tượng nhân vật hoàn mỹ, là người anh hùng toàn vẹn. Điều đó được thể hiện nhiều trong truyện cổ tích Thạch Sanh. Với chi tiết Ngọc Hoàng sai hoàng tử xuống đầu thai làm con của hai vợ chồng già, sau đó sai tiên ông dạy cho anh đủ thứ phép thuật và võ nghệ. Qua chi tiết này đã khẳng định nguồn gốc cao quý của Thạch Sanh – mang dòng máu thần linh và tài năng phi thường của nhân vật. Hay quá trình dễ dàng giết được chằn tinh và đại bàng cũng góp phần phóng đại sức mạnh to lớn, tầm vóc vĩ đại của nhân vật. Tuy nhiên ở Chuyện chức phán sự đền Tản Viên, không có yếu tố kì ảo nào trực tiếp phóng đại vẻ đẹp và sức mạnh nhân vật. Yếu tố kì ảo chỉ là không gian, bối cảnh và các cuộc đối thoại nhằm bộc lộ tính cách chính trực, không sợ cái chết, bảo vệ lẽ công bằng ở Tử Văn. Khác nhau như vậy là bởi lẽ, truyện cổ tích xây dựng lên những kiểu nhân vật hình mẫu, những người anh hùng toàn vẹn nên cần yếu tố kì ảo nhằm phóng đại nhân vật. Ngược lại, trong Chuyện chức phán sự đền Tản Viên nhân vật cần được xây dựng gần gũi hơn với con người đời thường để nhằm tôn vinh, đề cao sức mạnh con người.

Mặt khác, truyện cổ tích Thạch Sanh để cao triết lí sống “ở hiền gặp lành”, kẻ ác phải chịu báo ứng còn tác phẩm Chuyện chức phán sự đền Tản Viên để cao sự cứng cỏi, can đảm của kẻ sĩ, đấu tranh tìm sự công bằng. Chính từ hai thông điệp gửi gắm và mối quan tâm khác nhau đã tạo ra điểm khác nhau trong giá trị của các yếu tố kì ảo.

So sánh yếu tố kì ảo trong Chuyện chức phán sự đền Tản Viên và Thạch Sanh – mẫu 2

So sánh yếu tố kì ảo trong Chuyện chức phán sự đền Tản Viên và Thạch Sanh

Truyện cổ tích “Thạch Sanh” và truyện truyền kì “Chuyện chức phán sự đền Tản Viên” dù khác biệt về thể loại nhưng lại chia sẻ nhiều điểm tương đồng trong việc sử dụng yếu tố kì ảo. Đầu tiên, cả hai tác phẩm đều tích cực khai thác mô típ thế giới thần linh và ma quỷ. Trong đó, các nhân vật siêu nhiên không chỉ tồn tại sau cái chết mà còn có khả năng giao tiếp với thế giới loài người, tạo nên một không gian kì bí và hấp dẫn, mở ra những khả năng phi thường và những bí ẩn đang chờ được khám phá.

Một điểm tương đồng nữa là cuộc gặp gỡ giữa thế giới thực và thế giới thần bí, nơi mà sự phân biệt giữa thiện và ác được rõ ràng hóa. Trong “Chuyện chức phán sự đền Tản Viên”, chúng ta thấy sự hiện diện của Diêm Vương công bằng và thổ công tốt bụng, những nhân vật thể hiện cho các giá trị đạo đức tốt đẹp. Tương tự, “Thạch Sanh” cũng mang đến hình ảnh Ngọc Hoàng trí tuệ và lòng trắc ẩn, đồng thời đưa ra những nhân vật xấu xa như chằn tinh và đại bàng thần, qua đó minh họa cuộc đấu tranh giữa cái thiện và cái ác.

Thêm vào đó, cả hai tác phẩm đều phản ánh quan niệm rằng cái ác là thứ khó có thể bị loại bỏ hoàn toàn. Qua các yếu tố kì ảo, những câu chuyện này không chỉ làm nổi bật sự dai dẳng của cái ác mà còn tôn vinh chiến thắng của cái thiện, qua đó khẳng định rằng dù có khó khăn, cuối cùng thiện luôn chiến thắng ác.

Mặc dù có những điểm chung về việc sử dụng yếu tố kì ảo, nhưng giá trị và chức năng của những yếu tố này trong mỗi tác phẩm lại có những khác biệt. Trong “Thạch Sanh”, yếu tố kì ảo giúp nhân vật chính vượt qua gian khổ và đạt được chiến thắng cuối cùng, thể hiện ước mơ và khao khát về sự công bằng và chiến thắng của cái thiện. Trong khi đó, “Chuyện chức phán sự đền Tản Viên” sử dụng yếu tố kì ảo để phản ánh tính cách và các quyết định của nhân vật, qua đó nhấn mạnh tới sức mạnh tinh thần và đạo đức cá nhân trong việc đối mặt với thử thách.

Như vậy, mặc dù cùng sử dụng yếu tố kì ảo, nhưng “Thạch Sanh” và “Chuyện chức phán sự đền Tản Viên” mang đến những trải nghiệm và bài học sâu sắc khác nhau, phản ánh sự phong phú và đa dạng trong văn học dân gian Việt Nam.