Tác giả – tác phẩm: Dương phụ hành – Ngữ văn lớp 11 Kết nối tri thức

Tác giả – tác phẩm: Dương phụ hành – Ngữ văn lớp 11 Kết nối tri thức

Tác giả - tác phẩm: Dương phụ hành - Ngữ văn lớp 11 Kết nối tri thức

I. Tác giả văn bản Dương phụ hành

– Cao Bá Quát (1809 – 1855), tự Chu Thần, hiệu Mẫn Hiên, lại có hiệu Cúc Đường, quê ở làng Phú Thị, huyện Gia Lâm, tỉnh Bắc Ninh; nay thuộc xã Phú Thị, huyện Gia Lâm, Hà Nội.

– Thuở nhỏ, Cao Bá Quát sống trong cảnh nghèo khó, nhưng nổi tiếng là trẻ thông minh, chăm chỉ và văn hay chữ tốt. Sau này, ông tham gia nhiều kì thi, nhiều lần bị đánh trượt, cũng nhiều lần bị giam giữ nhưng cuối cùng ông vẫn giữ những chức vụ khác nhau trong triều đình nhà Nguyễn.

– Cao Bá Quát là quân sư trong cuộc nổi dậy Mỹ Lương nhưng đã bị triều đình nhà Nguyễn xử trảm, và là một nhà thơ nổi danh ở giữa thế kỷ 19 trong lịch sử văn học Việt Nam.

– Ngay khi Cao Bá Quát tham gia cuộc khởi nghĩa ở Mỹ Lương (Sơn Tây), các tác phẩm của ông đã bị triều đình nhà Nguyễn cho thu đốt, cấm tàng trữ và lưu hành, nên đã bị thất lạc không ít. Tuy vậy, trước 1984, nhóm biên soạn sách Thơ văn Cao Bá Quát, đã tìm đến kho sách cổ của Thư viện Khoa học kĩ thuật trung ương (Hà Nội), và sau khi loại trừ những bài chắc chắn không phải của ông, thì số tác phẩm còn sót lại cũng còn được trên ngàn bài được viết bằng thứ chữ Nôm và chữ Hán.

– Thơ văn ông bộc phát thái độ phê phán mạnh mẽ chế độ phong kiến trì trệ, bảo thủ và chứa đựng tư tưởng khai sáng có tính chất tự phát, phản ánh nhu cầu đổi mới của xã hội Việt Nam trong giai đoạn giữa thế kỉ XIX.

Tác giả - tác phẩm: Dương phụ hành - Ngữ văn lớp 11 Kết nối tri thức

II. Tìm hiểu tác phẩm Dương phụ hành

1. Thể loại

Dương phụ hành thuộc thể loại hành (một thể thơ của thơ cổ phong).

2. Xuất xứ và hoàn cảnh sáng tác

Dương phụ hành được Cao Bá Quát sáng tác trong chuyến xuất dương hiệu lực năm 1844. Bài thơ được viết theo thể hành, một thể của thơ cổ phong.

3. Phương thức biểu đạt

Văn bản Dương phụ hành có phương thức biểu đạt là biểu cảm.

4. Bố cục văn bản Dương phụ hành

Bố cục gồm 2 phần

– Phần 1: 7 câu đầu: Hình ảnh người thiếu phụ Tây dương

– Phần 2: câu thơ cuối: Tâm trạng của nhà thơ

5. Giá trị nội dung

Dương phụ hành là một bài thơ hay khi tác giả khắc họa chân dung người thiếu phụ Tây Dương, qua đó nhà thơ nghĩ về giai nhân và tài tử, về hạnh phúc trong sum họp và nỗi đau trong li biệt. Trong chuyến đi này, ông có dịp tiếp xúc với những người châu Âu, thấy nhiều điều mới lạ.

6. Giá trị nghệ thuật

– Thể hành viết lối đơn giản nhưng dễ hiểu

– Lời thơ mộc mạc chứa ý nghĩa sâu sắc

Tác giả - tác phẩm: Dương phụ hành - Ngữ văn lớp 11 Kết nối tri thức

III. Tìm hiểu chi tiết tác phẩm Dương phụ hành

1. Hình ảnh người thiếu phụ Tây dương

* Hình ảnh người thiếu phụ

– Thời gian: buổi tối

– Không gian: dưới bóng trăng thanh

– Sự việc: Người phụ nữ Tây phương tựa vai người chồng trong đêm trăng thâu tíu tít trò chuyện, thân mật.

– Các chi tiết miêu tả người thiếu phụ phương Tây: áo trắng phau, tựa vào vai chồng, kéo chồng thì thầm nói, tay cầm một cốc sữa, nũng nịu đòi chồng đỡ dậy.

→ Tất cả những chi tiết đó làm nổi bật lên hình ảnh một người phụ nữ đang làm nũng với chồng của mình. Nàng muốn được chồng yêu mến, chiều chuộng và cảm thấy hạnh phúc khi làm những hành động đấy. Đây cũng là cách tác giả muốn nói đến người phương Tây, họ luôn cởi mở, phóng khoáng và không e ngại khi làm những hành động như vậy ở nơi công cộng bởi theo họ vợ chồng yêu nhau là việc hết sức bình thường. 

* Cảm xúc của tác giả khi nhìn thấy cảnh tượng

– “Thiếu phụ Tây dương áo trắng phau”

→ Câu thơ phần nào cho thấy sự phóng túng, sa hoa trong cách ăn mặc của người phương Tây khiến tác giả có phần lạ lẫm

– “Tựa vai chồng dưới bóng trăng thâu/ Ngó thuyền Nam thấy đèn le lói/ Kéo áo, rì rầm nói với nhau”

→ Hình ảnh người thiếu phụ tựa vai chồng một cách âu yếm, hạnh phúc khiến tác giả có chút ghen tị khi nhìn lại hoàn cảnh của mình. 

– “Hững hờ cốc sữa biếng cầm tay/ Gió bể, đêm sương, thổi lạnh thay!”

 Khung cảnh ban đêm tĩnh lặng, gió lạnh khiến nỗi buồn của tác giả càng dâng trào 

– “Uốn éo đòi chồng nâng đỡ dậy,”

→ Người thiếu phụ tiếp tục làm nũng chồng khiến tác giả càng thêm buồn vì tình cảnh lẻ loi, cô độc nơi đất khách quê người của mình

– “Biết đâu nỗi khách biệt ly này.”

→ Nỗi buồn, cô đơn của tác giả được đẩy lên cao trào và thốt ra thành lời, tác giả thương thay cho thân phận đất khách quê hương và tình cảnh lẻ loi, cô độc của mình. 

2. Tâm trạng của nhà thơ

Tác giả - tác phẩm: Dương phụ hành - Ngữ văn lớp 11 Kết nối tri thức

Đoạn văn đã được viết lại như sau:

“Câu thơ cuối cùng trong bài Dương Phụ Hành là điểm nhấn vượt trội so với bảy câu thơ trước đó. Nhà thơ tự hỏi mình: ‘Biết đâu nỗi khách biệt lì này’. Chúng ta ngưỡng mộ và chia sẻ với những khát vọng nhân đạo chủ nghĩa của nhà thơ, càng cảm thấy đau đớn trước tấm lòng giàu yêu thương của ông. Cao Bá Quát vẫn giữ vững phẩm chất cao cả, nhưng cũng biết đến những nỗi đắng cay của một trái tim dày dạn tình cảm, nhạy cảm!

Người thì hạnh phúc trong niềm sum họp, còn nhà thơ lại sống trong nỗi đau buồn và cô đơn của biệt ly. Nỗi đau ấy càng trở nên gấp bội khi phải trải qua ‘dương trình hiệu lực’, khi tài năng bị dập vùi, công danh bị lụy tàn. Một kẻ sĩ đã chịu nhiều đắng cay trên con đường danh lợi. Chỉ một câu thơ đã nói lên biết bao điều tâm sự.

Tâm trạng của nhân vật trữ tình trong câu thơ kết là nỗi nhớ quê hương, gia đình. Đồng thời, câu thơ cũng thể hiện một góc nhìn nhân văn, hiện đại và mở mang. Qua bài thơ này, người đọc thấy được cái nhìn đa sầu, đa cảm và tư tưởng tiến bộ của nhà thơ. Đối với nhà thơ, phụ nữ trong xã hội cần được yêu thương, chăm sóc, và có quyền được nũng nịu chồng mình, không như những phụ nữ phương Đông, phải vất vả, khổ cực mà vẫn khó có được sự san sẻ từ phía chồng. Tác phẩm cũng phản ánh tâm hồn phóng khoáng, đầy nhân văn của tác giả, mong muốn một gia đình ấm áp, hạnh phúc. Sau chuyến đi này, nhà thơ đã mở rộng và khai sáng thêm nhiều góc nhìn, mang tính hiện đại và mới mẻ.”