- VĂN MẪU LỚP 5 – VĂN TẢ NGƯỜI: Tả mẹ của em
- VĂN MẪU LỚP 5 – VĂN TẢ NGƯỜI: Tả hình ảnh của mẹ khi đang làm việc nhà
- VĂN MẪU LỚP 5 – VĂN TẢ NGƯỜI: Tả hình dáng và tính tình cô giáo đã dạy em những năm học trước
- VĂN MẪU LỚP 5 – VĂN TẢ NGƯỜI: Tả hoạt động đang giảng bài của cô giáo (thầy giáo) trong một tiết học
- VĂN MẪU LỚP 5 – VĂN TẢ NGƯỜI: Tả người thân trong gia đình mà em yêu quý nhất
- VĂN MẪU LỚP 5 – VĂN TẢ NGƯỜI: Tả ông, bà của em
- VĂN MẪU LỚP 5 – VĂN TẢ NGƯỜI: Tả bố của em
- VĂN MẪU LỚP 5 – VĂN TẢ NGƯỜI: Tả người bạn thân của em
- VĂN MẪU LỚP 5 – VĂN TẢ NGƯỜI: Tả một nhân vật trong truyện em đã đọc
- VĂN MẪU LỚP 5 – VĂN TẢ CẢNH: Tả cảnh đẹp quê hương em
- VĂN MẪU LỚP 5 – VĂN TẢ CẢNH: Tả cảnh khu vườn vào buổi sáng sớm
- VĂN MẪU LỚP 5 – VĂN TẢ CẢNH: Tả cảnh ngôi trường thân yêu của em nhiều năm qua
- VĂN MẪU LỚP 5 – VĂN TẢ CẢNH: Tả cánh đồng lúa
- VĂN MẪU LỚP 5 – VĂN TẢ CẢNH: Tả lớp học của em
- VĂN MẪU LỚP 5 – VĂN TẢ CẢNH: Tả cảnh biển vào buổi sáng sớm
- VĂN MẪU LỚP 5 – VĂN TẢ CẢNH: Tả cơn mưa
- VĂN MẪU LỚP 5 – VĂN TẢ CẢNH: Tả ngôi nhà em ở
- VĂN MẪU LỚP 5 – VĂN TẢ CẢNH: Tả con đường từ nhà tới trường
- VĂN MẪU LỚP 5 – VĂN TẢ CÂY CỐI: Tả cây phượng vĩ
- VĂN MẪU LỚP 5 – VĂN TẢ CÂY CỐI: Tả một loài hoa em thích
- VĂN MẪU LỚP 5 – VĂN TẢ CÂY CỐI: Tả cây hoa đào hoặc cây hoa mai
- VĂN MẪU LỚP 5 – VĂN TẢ CÂY CỐI: Tả cây hoa hồng
- VĂN MẪU LỚP 5 – VĂN TẢ CÂY CỐI: Tả cây cổ thụ
- VĂN MẪU LỚP 5 – VĂN TẢ CÂY CỐI: Tả cây có bóng mát
- VĂN MẪU LỚP 5 – VĂN TẢ CÂY CỐI: Tả cây ăn quả mà em thích
- VĂN MẪU LỚP 5 – VĂN TẢ CÂY CỐI: Tả vườn cây vào buổi sớm đẹp trời
- VĂN MẪU LỚP 5 – VĂN TẢ CÂY CỐI: Tả cây xoài
- VĂN MẪU LỚP 5 – VĂN KỂ CHUYỆN: Kể lại kỉ niệm đáng nhớ với thầy/ cô giáo của em
- VĂN MẪU LỚP 5 – VĂN KỂ CHUYỆN: Kể một kỉ niệm khó quên về tình bạn
- VĂN MẪU LỚP 5 – VĂN KỂ CHUYỆN: Kể lại một câu chuyện cổ tích theo lời kể của nhân vật trong câu chuyện
- VĂN MẪU LỚP 5 – VĂN KỂ CHUYỆN: Kể về kì nghỉ hè đáng nhớ nhất của em
- VĂN MẪU LỚP 5 – VĂN KỂ CHUYỆN: Kể về chuyến đi dã ngoại thú vị nhất của em
- VĂN MẪU LỚP 5 – VĂN KỂ CHUYỆN: Kể lại kỉ niệm ngày đầu tiên đi học của em
- VĂN MẪU LỚP 5 – VĂN KỂ CHUYỆN: Kể kỉ niệm đáng nhớ nhất với người thân trong gia đình em
- VĂN MẪU LỚP 5 – VĂN KỂ CHUYỆN: Kể về ngày hội trên quê hương em
- VĂN MẪU LỚP 5 – VĂN TẢ CON VẬT: Tả con vật mà em yêu thích
- VĂN MẪU LỚP 5 – VĂN TẢ CON VẬT: Tả con vật nuôi trong nhà em
- VĂN MẪU LỚP 5 – VĂN TẢ CON VẬT: Tả con gà trống
- VĂN MẪU LỚP 5 – VĂN TẢ CON VẬT: Tả con chó
- VĂN MẪU LỚP 5 – VĂN TẢ CON VẬT: Tả con mèo nhà em
- VĂN MẪU LỚP 5 – VĂN TẢ CON VẬT: Tả một con vật trong vườn thú
- VĂN MẪU LỚP 5 – VĂN TẢ ĐỒ VẬT: Tả cái đồng hồ báo thức
- VĂN MẪU LỚP 5 – VĂN TẢ ĐỒ VẬT: Tả một đồ vật trong nhà em yêu thích
- VĂN MẪU LỚP 5 – VĂN TẢ ĐỒ VẬT: Tả một đồ vật trong viện bảo tàng hoặc trong nhà truyền thống mà em có dịp quan sát
- VĂN MẪU LỚP 5 – VĂN TẢ ĐỒ VẬT: Tả đồ vật gắn bó với em
- VĂN MẪU LỚP 5 – VĂN TẢ ĐỒ VẬT: Tả món quà có ý nghĩa với em
- VĂN MẪU LỚP 5 – VĂN TẢ ĐỒ VẬT: Tả cây bút máy
Đề bài: Kể một kỉ niệm khó quên về tình bạn
Bài làm
CÂU CHUYỆN ĐÊM TRUNG THU
Cho tới bây giờ, mỗi khi nhìn thấy hình ảnh các bạn nhỏ đang bán vé số hay đánh giày ngoài đường, tôi lại nghĩ về Minh Trang – cô bạn thân của mình. Là bạn thân, chúng tôi có không ít những kỉ niệm vui buồn cùng nhau. Kỉ niệm mà tôi nhớ nhất là về một cô bé bán vé số xảy ra nhiều năm về trước.
Vào dịp trung thu năm lớp 2, trường tôi tổ chức “Đêm hội trăng rằm”. Khi ông trăng đã lên cao giữa vòm trời, chúng tôi được rước đèn, phá cỗ. Tiếng trống múa lân rộn vang tưng bừng. Đêm hội kết thúc, tôi và Minh Trang cùng đi ra cổng trường đợi bố mẹ đón về. Chúng tôi vô cùng thích thú với những món đồ chơi trung thu, nào đèn ông sao, nào vương miện còn có cả kẹo, bánh nữa. Ra tới cổng, chúng tôi thấy một cô bé đang nhìn vào bên trong khán đài. Cô bé chạc tuổi chúng tôi hoặc nhỏ tuổi hơn. Người gầy gò, khoác trên mình chiếc áo sơ mi hoa nhí đã sờn màu. Cô đeo một chiếc túi và trên tay cầm một tập giấy nhỏ. Bỗng, cô bé ấy nhìn hai đứa tôi. Gương mặt cô nhỏ nhắn, tái nhợt. Ánh mắt nhìn chằm chằm vào chiếc đèn ông sao mà tôi đang cầm trên tay. Tôi hỏi: “Sao cậu lại nhìn tớ?”. Cô bé hơi ngạc nhiên, mắt vẫn nhìn chiếc đèn và cất lời: “Cậu cho tớ mượn chiếc đèn ông sao một lúc được không?”. Tôi lập tức trợn mắt: “Tớ không cho cậu mượn được”. “ Tớ chỉ mượn một lúc thôi mà!” – Vừa nói, cô bé đưa tay cầm vào chiếc đèn. Thấy vậy, tôi liền giật lại.
Minh Trang vỗ vào người tôi và bảo: “Ánh Dương ơi, cậu cho bạn ấy mượn đi, chỉ một lúc thôi mà.” Tôi nhìn cô bạn của mình tỏ vẻ khó hiểu: “Chúng ta không quen câu ấy? Cậu ấy vừa bẩn vừa hôi. Cậu không sợ người lạ sao? Nhất là những người mà không đi cùng bố mẹ.”. Cậu ấy mỉm cười: “Sao chúng ta phải sợ. Tớ và cậu có hai người, bạn ấy chỉ có một mình. Mà tớ biết bạn ấy không phải người xấu đâu.” Tôi nhìn cô bé kia, rồi nhìn Minh Trang, lòng chưa hết ngờ vực. Cô bạn tôi đưa cho cô bé kia chiếc đèn và một chiếc bánh, rồi tiếp lời: “Tặng cậu luôn nhé! Chúc cậu trung thu vui vẻ!”. Cô bé ấy hớn hở cảm ơn. Vừa lúc đó, mẹ tôi tới. Hai chúng tôi lên xe ra về. Trên xe, Trang bảo tôi rằng, cô bé lúc nãy là cô bé bán vé số. Thường những bạn nhỏ nào phải đi bán vé số thì họ rất đáng thương. Các bạn ấy nhiều khi còn mồ côi, không được đi học, phải tự mình kiếm sống. Ngay cả ngày lễ, các bạn vẫn phải làm việc, không được hát múa, cũng chẳng được phá cỗ. Tôi nghe cô bạn nói mới hiểu mình đã sai. Chúng ta không nên kì thị, hắt hủi những người có số phận kém may mắn, mà cần yêu thương và giúp đỡ họ. Tôi thật may mắn khi có một người bạn như vậy.
Giờ đây, tôi với Minh Trang không còn học cùng nhau nữa. Tôi đã chuyển đến ngôi trường mới nhưng sẽ chẳng bao giờ quên cô bạn dễ thương và tốt bụng của mình. Đặc biệt, kỉ niệm đêm trung thu hôm đó.